Khởi đi từ phép lạ hóa bánh ra nhiều, Chúa Giêsu tuyên bố: “Tôi là bánh hằng sống từ trời xuống”. Người tiếp tục mời gọi: “Ai ăn bánh này sẽ được sống muôn đời. Và bánh tôi sẽ ban tặng chính là thịt tôi đây để cho thế gian được sống”.
Bí tích Thánh Thể, một sáng kiến vĩ đại của tình yêu Thiên Chúa đối với con người. Đó là tặng phẩm siêu phàm được chuẩn bị lâu và chu đáo trong Cựu ước: qua bánh và rượu của Thượng tế Menkisêđê mang tế trời (x. St 14, 18), bánh lễ đầu mùa (x. Lv 23, 17), bánh nuôi sống Elia đủ sức đi 40 ngày đến núi Horeb (3V 19, 5-8) và manna trong suốt 40 năm sa mạc để cứu sống dân. Tất cả những hình ảnh ấy của Cựu ước, báo trước bí tích Thánh Thể hôm nay.
Bí tích Thánh Thể là bí tích hiệp thông. Chúa Kitô mời gọi chúng ta siêng năng lãnh bí tích Thánh Thể để hiệp thông thường xuyên và trọn vẹn với Người.
Đồng thời, trong khi hiệp thông với Chúa Kitô, chúng ta sẽ thuộc trọn về Người, được Người chiếm hữu, nên giống Người, sống như Người, thành con người của Người. Trong Chúa Kitô, ta cùng chịu đóng đinh vào thập giá, cùng chịu mai táng trong mồ, cùng được trỗi dậy để loan báo và thông truyền sự sống mới của chính Người (x. Gl 5, 24).
Sống trong Chúa, hiệp thông hoàn toàn với Chúa, ta cũng sẽ nối kết mật thiết với anh chị em đồng loại. Vì thế, sau khi rước Thánh Thể Chúa, ta phải sống tình liên đới bằng tâm tình bác ái, yêu thương với anh chị em của mình. Vậy ta cần ghi nhớ:
– Nếu trong Thánh lễ, Chúa Giêsu ban phát lương thực nuôi linh hồn, thì ngoài cuộc đời, Người cũng đòi ta ban lương thực nuôi thân xác cho người thiếu thốn.
– Nếu trong Thánh lễ, Chúa Giêsu dâng mình cho Chúa Cha dưới hình bánh rượu, thì ngoài cuộc đời, Người cũng đòi ta tự hiến mình cho anh chị em xung quanh.
– Nếu trong Thánh lễ, Chúa Giêsu dưới hình bánh bị bẻ ra để phân phát, thì ngoài cuộc đời, Ngươi cũng đòi ta chấp nhận hy sinh, chấp nhận thiện thân để nêu cao tinh thần phục vụ.
– Chúa Giêsu không chỉ dâng một lễ vật nào đó, nhưng đã dâng chính bản thân mình. Ngài không chỉ cử hành một bí tích, nhưng chính bản thân Người đã trở thành bí tích. Người đòi ta phải tận tụy trong từng nghĩa cử yêu thương và cho đi chính bản thân ta.
Bởi vậy thánh Phaolô khuyên chúng ta: “Thưa anh em, vì Thiên Chúa thương xót chúng ta, tôi khuyên nhủ anh em hãy hiến dâng thân mình làm của lễ sống động, thánh thiện và đẹp lòng Thiên Chúa. Đó là cách thức xứng hợp để anh em thờ phượng Ngài” (Rm 12, 1).
Lạy Chúa Giêsu, Mục tử nhân lành, Bánh đích thực! Xin thương xót chúng con. Xin nuôi dưỡng chúng con, che chở chúng con. Xin cho chúng con luôn giữ mình thanh sạch để hiệp thông với Chúa trong Thánh Thể của Chúa và dạy chúng con gắn bó, yêu thương để sống hiệp thông với anh em đồng loại của chúng con. Amen.