“Không ai thắp đèn rồi lấy hũ che lại, hay đặt dưới gầm giường”
Đó là những chứng nhân Tin mừng đã để cho tiền bạc, danh vọng, tham vọng quấy nhiễu và chi phối mình, làm lu mờ Ánh sáng của Đức Kitô, họ ví như chiếc đèn được đốt lên nhưng lại đặt dưới gầm giường, chẳng ích lợi cho ai , họ cũng như muối đã hết vị mặn, chỉ còn việc đổ ra đường cho người ta chà đạp.
Có một chi tiết mà ít ai chú ý, đó là người ta không đốt đèn vào ban ngày nhưng là vào ban đêm, vì với ban ngày, ánh sáng của đèn sẽ giảm tác dụng, chỉ có trong đêm tối, ánh sáng của đèn mới đẩy lùi bóng tối.
Thế giới ngày hôm nay đầy bóng đen tội lỗi, bóng đen của bạo lực và tham vọng, sẽ là môi trường thuận tiện cho các chứng nhân tỏa sáng ánh sáng của Đức Kitô. Nhưng vấn đề đặt ra thế gian có chấp nhận thứ ánh sáng đó không? Gioan viết:” Ngôi Lời là ánh sáng thật,ánh sáng đến thế gian và chiếu soi mọi người. Người ở giữa thế gian, và thế gian đã nhờ Người mà có, nhưng lại không nhận biết Người. Người đã đến nhà mình, nhưng người nhà chẳng chịu đón nhận. Còn những ai đón nhận, tức là những ai tin vào danh Người, thì Người cho họ quyền trở nên con Thiên Chúa. (Ga 1, 9-12). Ngay Đức Giêsu là Ánh sáng thế gian mà con người còn không muốn chấp nhận, huống chi là thứ ánh sáng của các chứng nhân Tin mừng đang tỏa ra, thế gian cũng không dễ gì chấp nhận. Như vậy cuộc chiến Sáng – Tối luôn là cuộc chiến kéo dài dai dẳng cho đến ngày tận thế.
Hôm nay, Đức Giêsu ví các môn đệ của Ngài như là đèn, và bổn phận của các ông là phải chiếu sáng: “Các con là ánh sáng thế gian“. Khi nói như thế, Đức Giêsu có ý nhắc các ông rằng: nếu bản chất của đèn là chiếu sáng, thì đời sống của các ông cũng phải tỏa sáng như vậy.
“Vì chẳng có gì kín nhiệm mà không bị tỏ ra, và không có gì ẩn giấu mà không bị lộ ra cho người ta biết”
Chúa Giêsu khẳng định về những hành vi được thực hiện trong bóng tối sẽ bị ánh sáng phơi bày. Khi ánh sáng đến, bóng tối sẽ lùi xa. Đây cũng được kể như việc Chúa Giêsu đến trần gian. Ngài đến xoá tan mọi ngõ ngách của bóng tối thanh tẩy trần gian bằng ánh sáng. Bóng tối đó là tội lỗi, là ma quỉ, là bệnh tật… đang đè nặng trên đời sống con người. Đức Kitô đến giải thoát họ như lời Ngài đã đọc trong hội đường Nagiarét khởi đầu cho sứ vụ rao giảng để tôi loan báo Tin Mừng cho kẻ nghèo hèn, công bố cho kẻ giam cầm biết họ được tha, cho ngưòi mù biết họ được sáng mắt, trả tự do cho người bị áp bức”(x.Mt 4,18).
“Vậy các ngươi hãy ý tứ xem các ngươi nghe thế nào! Vì ai có, sẽ được cho thêm; còn ai không có, cả điều mình tưởng có cũng sẽ bị lấy đi“
Ngài cảnh báo về cách nghe và đón nhận Lời “hãy để ý tới cách thức anh em nghe” Chúng ta có thể là những mảnh đất sỏi đá, hay vệ đường, hay là một bụi gai um tùm…. mà Lời Chúa không thể nào đâm chồi nẩy mầm được ( x .8,4-15). Lời Chúa như sương sa, như mưa rơi…nhưng lòng chúng ta lại đóng kín, khô cằn nên Lời Chúa vẫn chỉ ở bên ngoài, không thấm nhập vào tâm hồn chúng ta được. Ấy là cách chúng ta nghe mà không được biến đổi. Chúng ta không muốn Lời Chúa biến đổi tâm hồn mình.
“Vì ai có, sẽ được cho thêm; còn ai không có, cả điều mình tưởng có cũng sẽ bị lấy đi“
Ở đây. Chúng ta có thể hiểu về đức tin truyền thống đã có nơi người Israel thời Cựu Ước, đức tin này hướng về Đấng Mêsia- Chúa Giêsu thời Tân Ước, nhưng có người nghe theo Chúa Giêsu thì được cho thêm là sự hiểu biết về Nước Trời, còn những người khác không nghe, không hiểu…thì đức tin truyền thống của họ sẽ bị mai một dần và ngày càng yếu đi. Đây là lời thức tỉnh mạnh mẽ của Chúa Giêsu đối với những người cứng lòng tin. Đó cũng là hậu quả mà họ sẽ đón nhận, cân xứng với hành vi của họ.
Ngày lãnh nhận Bí tích Rửa Tội, chúng ta, mỗi người đều được đón nhận một cây nến cháy sáng qua lời mời gọi của vị chủ sự: “Hãy nhận lấy ánh sáng Chúa Kitô”. Như thế, chúng ta thuộc về Ánh Sáng, hay nói đúng hơn, chúng ta là ánh sáng và bổn phận phải chiếu tỏa ánh sáng cho mọi người xung quanh. Không bao giờ chúng ta được phép chỉ giữ ánh sáng cho riêng mình. Hoặc có khái niệm: “Đèn nhà ai nấy rạng”. Nếu chúng ta có chủ trương ích kỷ như vậy, hẳn là một điều vô lý vì: “Không ai thắp đèn rồi lấy hũ che lại, hay đặt dưới gầm giường”.
Như vậy, mỗi chúng ta phải là những chứng nhân sống động của Chúa ngay trong một xã hội đang tìm mọi cách để chối bỏ đức tin hay loại bỏ chứng từ đức tin. Một chứng nhân sống động là gì nếu không phải là vào cuộc để dấn thân vì người nghèo, sự thật và công bằng? Amen.
_________________________
Jos. Nguyễn Viết Tâm.