Có một ông nhà giàu kia. Ông có thú vui sưu tầm các bức danh họa trên thế giới. Những người đến thăm ông đều phải trầm trồ trước những bức tranh của Picassos mà ông đã không tiếc tiền mua chúng về treo. Ông có một đứa con trai duy nhất. Khi đến tuổi trưởng thành, chàng trai bị gọi nhập ngũ. Trong một trận chiến, anh đã anh dũng hy sinh khi cố gắng cứu mạng cho một đồng đội. Nhớ ơn anh, và biết người cha là một người thích tranh, người đồng đội được cứu sống đã vẽ lại bức tranh ghi lại hình ảnh hào hùng của người con để tặng cho người cha.
Một thời gian sau, người cha cũng qua đời và người ta bán đấu giá những tài sản của ông. Nhiều người từ khắp nơi trên thế giới tuốn đến mong có thể mua được những danh họa có một không hai.
Người trọng tài trong cuộc đấu giá bắt đầu bằng cách nói: “Chúng ta hãy khởi đầu từ bức tranh của người con”.
Một sự im lặng khó chịu bao trùm căn phòng đấu giá. Một tiếng nói cất lên: “Bỏ qua chuyện đó đi. Bức tranh đó do một tay hoạ sĩ nghiệp dư vẽ có đáng gì mà đấu giá. Đấu mấy bức của Picassos hay Rembrandts đi”.
Tuy nhiên, người trọng tài vẫn không nhượng bộ: “Không, chúng ta phải bắt đầu bằng bức tranh người con trước. Ai muốn lấy bức tranh của người con”.
Cuối cùng, một giọng nói cất lên từ cuối phòng: “Mười đồng”. Đó là tiếng người làm vườn già nua. Mười đồng là tất cả khả năng mà người làm vườn có thể trả nổi.
“Có người trả mười đồng. Có ai trả hơn không? Có ai trả hai mươi đồng không?”
Một sự im lặng nặng nề lại bao trùm, hy vọng bức tranh được bán cho mau để chuyển qua những món khác.
“Mười đồng lần thứ nhất. Mười đồng lần thứ hai. Mười đồng lần thứ ba. Bán”.
Người trọng tài gõ búa xuống. Ông xé một bao thư đi kèm với bức tranh. Đọc xong, ông tuyên bố với mọi người: “Cám ơn quý vị đã đến đây hôm nay. Cuộc đấu giá đã kết thúc”. Người trọng tài giải thích: “Nội dung bức thư của chủ nhân dặn rằng hễ ai mua bức tranh người con thì sẽ được tất cả tài sản, đất đai, tiền bạc và tất cả các bức tranh. Người cha đã muốn trao tặng tất cả cho những ai chấp nhận người con”.
Giả sử hôm nay chúng ta cũng mở một cuộc bán đấu giá. Mặt hàng được trưng bày ở đầy là: tiền bạc, danh vọng, thú vui trần thế, và Người Con Một duy Nhất của Thiên Chúa là Đức Giêsu. Chúng ta sẽ chọn lựa điều gì? Chúng ta sẽ dùng hết gia tài, và dùng hết khả năng của mình để đạt được điều gì?
Thánh Augustinô đã đạt đến đỉnh cao của danh vọng, đã trải qua biết bao thú vui của trần thế, nhưng lòng thánh nhân vẫn khắc khoải tìm kiếm một điều gì đó vượt lên trên các thụ tạo, và sau này được ơn trở lại, thánh nhân mới thú nhận rằng: “lòng con luôn khắc khoải cho tới khi được gặp Ngài, lạy Thiên Chúa của tôi”.
Nếu phải đánh đổi cuộc đời, chúng ta sẽ đánh đổi vì đồng tiền, vì danh vọng, vì thú vui xác thịt hay vì Đức Kytô. Một Maria Goretti đã từ chối quan hệ bất chính, chấp nhận cái chết để giữ lòng trong sạch. Một Giám mục Cassien đã bỏ ngai toà Giám mục để sống và chết tại trại cùi Di Linh. Một Têrêsa đã bỏ Châu Âu tráng lệ để đến phục vụ những người nghèo khổ, bất hạnh sống lây lất trên đường phố thành Calcutta. Các ngài đã đánh đổi cuộc đời mình vì ai? Không ai khác ngoài Đức Kytô, chỉ có Đức Kytô mới có thể làm thoả mãn mọi khát vọng cho con người, và cũng chỉ vì Đức Kytô người ta mới dám hy sinh, dám quên mình để phục vụ Đức Kytô trong những người nghèo. Chọn người con nghĩa là ta chọn một gia tài vĩnh cửu mà người Cha đã hứa ban cho những ai “tin vào Người con”. Hay đúng hơn, gia tài đó sẽ dành phần cho những ai đã được chính cái chết của người con cứu chuộc. Với mỗi người trong chúng ta, Thiên Chúa hỏi thẳng chúng ta rất rõ ràng, không úp mở: “Ngươi có chấp nhận Con Duy Nhất của ta không? Ai chấp nhận Con Ta thì được mọi sự”. Chắc chắn rằng trong cuộc đấu giá trên, nếu người ta biết rõ nội dung bức thư, mọi người sẽ giành giật để đấu cho được bức tranh của người con. Còn chúng ta, chúng ta biết rất rõ ý định Thiên Chúa mà chúng ta lại không chấp nhận người Con thì chúng ta quả là dại dột!
Xin cho chúng biết khôn ngoan chọn Người Con để được sống đời đời hơn là những của cải phù vân mau qua. Amen
Cầu nguyện:
Lạy Chúa Giê-su Thánh Thể,
Chúng con tin Chúa đang ngự thật trong bí tích Thánh thể. Chúng con tuyên xưng Chúa là Chúa và là vua của lòng trí chúng con.
Lạy Chúa, năm xưa nhờ sự phục sinh của Chúa đã củng cố đức tin nơi các tông đồ, xin Chúa cũng kiện toàn lòng tin nơi chúng con. Một lòng tin còn ngổn ngang trăm chiều những lo toan trần thế. Một lòng tin còn mong manh trước những cám dỗ của ba thù là ma quỷ, thế gian và xác thịt. Một lòng tin cần phải được Chúa bổ sức để có thể lướt thắng những cạm bãy của thế gian. Xin nhờ ơn thánh qua bí tích Thánh Thể nâng đỡ những yếu đuối của chúng con, và giúp chúng con cũng trở thành những tông đồ loan truyền tin vui Chúa phục sinh cho anh em của mình.
Lạy Chúa Giê-su phục sinh, nhờ tin vào Chúa mà các tông đồ dám dùng cái chết để minh chứng cho niềm tin của mình. Nhờ tin vào Chúa mà biết bao thế hệ nam nữ tu sĩ đã và đang dấn thân phục vụ cho những anh em nghèo đói, tật nguyền hay đang bị bỏ rơi. Xin Chúa cũng giúp chúng con nhờ tin vào Chúa mà biết sống thánh thiện, tránh xa những thói hư tật xấu và sống bác ái yêu thương với hết mọi người. Amen
Lm.Jos Tạ Duy Tuyền