Câu chuyện trong tuần
1. Đi buộc lạc đà lại!
Một môn đệ cỡi lạc đà đến lều của Thầy Đồng. Anh leo xuống, bước thẳng vào lều, cúi xuống và thưa, “Con tín thác vào Chúa hoàn toàn nên Thầy coi, con dám để lạc đà của con bên ngoài vì đoan chắc Chúa sẽ bảo vệ của cải cho những ai mến yêu Ngài”.
“Đồ ngốc, hãy đi buộc lạc đà lại!”, Thầy bảo. “Chúa không thể bị phiền hà để làm cho anh những gì anh hoàn toàn có thể làm cho mình” (De Mello, Bay lên đi).
2. Chỉ bán hạt giống.
Một phụ nữ mơ mình đi vào trong một cửa tiệm và ngạc nhiên thấy Chúa đàng sau quầy tính tiền.
“Chúa bán gì ở đây thế?” bà hỏi.
“Mọi thứ lòng con muốn”, Chúa đáp.
Hầu như không dám tin vào những gì mình nghe, người phụ nữ quyết định yêu cầu những điều tốt đẹp nhất mà một người mong muốn. “Con muốn tâm trí bình thản, tình yêu, hạnh phúc, sự khôn ngoan và giải thoát khỏi sợ hãi”, bà thưa. Rồi suy nghĩ một lúc, bà thêm, “Không chỉ cho con. Mà cho mọi người trên trần gian”.
Chúa cười, “Ta nghĩ con đã làm cho Ta lầm, con yêu quý”, Ngài bảo. “Ở đây chúng ta không bán quả. Chỉ hạt giống thôi” (De Mello, Bay lên đi).
3. Cái “Tôi” mới huỷ hoại bình an.
Hai tu sĩ sống với nhau đã bốn mươi năm, họ chưa bao giờ cãi cọ, dù chỉ một lần. Cho đến một ngày, người này nói với người kia, “Bạn không nghĩ đã đến lúc chúng ta phải cãi nhau, ít nữa một lần?”.
Người kia đáp, “Phải, nào chúng ta bắt đầu! Nhưng chúng ta bắt đầu cãi nhau về điều gì?”.
Người thứ nhất bảo, “Chiếc bánh mì này được không?”
“Được, hãy tranh luận về chiếc bánh này. Chúng ta sẽ làm thế nào đây?”.
Người thứ nhất nói, “Chiếc bánh này của tôi; nó thuộc về tôi.”
“Nếu thế, thì bạn hãy lấy nó đi”.
Bình an không bị phá vỡ cách cần thiết bởi một cuộc cãi vả hay tranh luận. Chính cái “Tôi” mới huỷ hoại bình an. Cái này của tôi, và tôi không muốn chia sẻ nó cho bất cứ ai. Khi có thái độ dính trết và ích kỷ như thế, con tim bạn ngày càng trở nên xơ cứng. Đây mới là đại thù của bình an: một con tim bị ràng buộc, nặng gánh và ích kỷ (De Mello, Đi trên nước).