Buổi sáng(15 phút).
1) Mở đầu với Kinh Sáng Soi: Cúi xin Chúa sáng soi cho chúng con được biết việc phải làm, cùng khi làm xin Chúa giúp đỡ cho mỗi kinh mỗi việc chúng con, từ khởi sự cho đến hoàn thành đều nhờ bởi ơn Chúa. Amen.
2) Thinh lặng cầu xin ơn Chúa Thánh Thần.
3) Đọc chậm rãi bài suy niệm gợi ý.
Fair play với Chúa!
„Anh em đừng dập tắt Thần Khí!“ (1 Thess 5, 9).
„Cậu bé Jeschiel chạy hối hả tới phòng ông của mình, là thầy Rabbi nổi tiếng Baruch. Cậu bé khóc sướt mướt và kêu gào: „Bạn của con đã bỏ rơi con hoàn toàn rồi. Nó thật chẳng tốt chút nào và chơi xấu với con quá!“
„Ông hiểu, con có thể kể thêm một chút nữa không?“ Baruch đáp lại
„Dạ!“ Cậu Jeschiel trả lời và tiếp:
„Chúng con chơi trốn năm mười với nhau. Con đã trốn thật là kỹ, đến nỗi bạn con không tìm được con. Rồi tự nhiên Bạn con nghỉ chơi, không tìm con nữa, và nó đi mất tăm luôn. Chơi thật là xấu, phải không ông?“
Trò chơi trốn năm mười đã đánh mất đi vẻ đẹp của mình, vì người chơi chung đã tự động nghỉ chơi. Nghe xong ông ngoại Baruch liền an ủi cháu Jeschiel, vuốt má cháu và nước mắt ông cũng rơi giống như cháu mình. Baruch nói với Jeschiel: „Thực là chẳng đẹp chút nào. Con ơi, với Thiên Chúa cũng vậy đó. Chúa đã chơi với chúng ta trò chơi trốn năm mười, Ngài đã trốn, còn chúng ta thì lại chẳng chịu đi tìm Ngài gì cả. Con cứ thử nghĩ xem, Thiên Chúa ẩn mình, còn chúng ta thì chẳng một lần chịu đi kiếm Ngài“.
„Thiên Chúa chờ đợi con người chúng ta. Ngài ước ao chúng ta có được kinh nghiệm thiêng liêng về Thiên Chúa: Một kinh nghiệm của sự tự do, của tìm kiếm, của khám phá và của lời Xin Vâng với tình yêu“ (Joseph Ratzinger, Weihnachtspredigten).
Đọc câu chuyện trên, Bạn cảm thấy thế nào? Thiên Chúa đã có lần nói lời xin vâng với chúng ta, giờ đây Ngài đang chờ chúng ta nói lời xin vâng với Ngài. Ngài chơi trò chốn năm mười với chúng ta, lúc này Ngài đang núp ở đâu đó, chúng ta có đi kiếm Ngài không? Hay chúng ta chẳng có kiên nhẫn đi tìm, và rồi giữa chừng tự động nghỉ chơi? Như vậy có fair play không? Nếu có lần chúng ta tự mình nghỉ chơi, không còn đi kiếm Chúa nữa, thì tại sao lại như vậy? Phải chăng chúng ta đã dập tắt Thần Khí?
„Anh em đừng dập tắt Thần Khí!“ Lời mời gọi tha thiết của thánh Phao-lô là một lời nhắc nhớ thật quan trọng trong mùa Vọng này. Ở đây thánh Phao-lô nhìn thấy rất rõ sự hấp dẫn và niềm vui đến từ kết quả của cuộc chơi, cũng như ngài đã thấu hiểu được sự yếu đuối thiếu kiên nhẫn của đời người, và điều gì đang ngâm nghe dập tắt đi „sự thích thú hứng khởi chơi“ của chúng ta, nên Ngài đã mời gọi chúng ta hãy fair play với Thiên Chúa.
Lm. GB. Nguyễn Ngọc Thế SJ.
4) Thinh lặng suy niệm và rút ra một lời một ý tưởng để sống trong ngày. Tâm sự với Chúa để kết thúc phần suy niệm buổi sáng.
Buổi tối(15 phút trước khi nghỉ đêm).
5) Cuối ngày trước khi đi ngủ dành 15 phút để nhìn lại: Bài cầu nguyện hôm nay đã đi với tôi và đã giúp tôi như thế nào? Tôi có khó khăn gì trong cầu nguyện? Có thể tôi chưa thấy bài cầu nguyện giúp tôi trong ngày sống. Nếu vậy thì tại sao? Tôi có chú tâm và ý thức đủ để “dành một chỗ” cho bài cầu nguyện ở trong lòng tôi và trong ngày sống của tôi chưa?
6) Viết lại một vài hàng (tối đa nửa trang A4) về hoa quả mà tôi nhận được trong ngày sống cầu nguyện hôm nay.
7) Cám Ơn Chúa về những hồng ân trong ngày, và xin Chúa thứ lỗi về những yếu đuối. Xin Chúa ban thêm sức mạnh và bình an để nghỉ đêm và bắt đầu ngày sống mới.