Ngày nay Chúa Giêsu vẫn đang khóc
Hôm nay, Chúa Giêsu đang khóc khi cánh cửa trái tim của chúng ta, của các vị mục tử trong Giáo Hội, đóng lại trước mặt Ngài không nhận ra Đấng mang lại hòa bình.
Nhận xét về bài Tin Mừng trong ngày, Đức Thánh Cha Phanxicô nói Chúa Giêsu khóc vì Giêrusalem, vì dân thành này đã không nhận ra Đấng mang lại hòa bình. Chúa khóc vì dân tộc mà Chúa đã chọn đã “đóng cửa con tim” mình. Họ không có thời gian để mở cửa. Họ đã quá bận rộn, quá tự mãn. Và ngày nay, Ngài vẫn tiếp tục gõ cửa như đã từng gõ cửa trái tim của Giêrusalem. Ngài gõ cửa tâm hồn anh chị em; tâm hồn chúng ta, tâm hồn của Giáo Hội. Người dân thành Giêrusalem quá hài lòng với lối sống của họ và không cần đến Chúa: họ không nhận ra rằng họ cần sự cứu rỗi. Đây là lý do tại sao họ đã đóng cửa trái tim lòng mình với Chúa Giêsu. Vì thế, Chúa đã khóc vì thành Giêrusalem, như Ngài đang khóc vì Giáo Hội của Ngài, vì chúng ta ngày nay “
“Tại sao thành Giêrusalem không chào đón Chúa. Bởi vì dân thành ấy hài lòng với những gì họ có, và không muốn có bất kỳ rắc rối nào. Nhưng, như Chúa nói trong Phúc Âm – ‘Phải chi ngày hôm nay ngươi cũng nhận ra những gì đem lại bình an cho ngươi! Nhưng hiện giờ, điều ấy còn bị che khuất, mắt ngươi không thấy được. Thật vậy, sẽ tới những ngày quân thù đắp luỹ chung quanh, bao vây và công hãm ngươi tư bề. Chúng sẽ đè bẹp ngươi và con cái đang ở giữa ngươi, và sẽ không để hòn đá nào trên hòn đá nào, vì ngươi đã không nhận biết thời giờ ngươi được Thiên Chúa viếng thăm’. Thành này đã lo sợ được Chúa viếng thăm, và sợ cả những ân sủng nhưng không của Ngài. Dân thành này cảm thấy an toàn trong mớ kiến thức mà nó có thể hiểu được, chúng ta cảm thấy an toàn vì những điều chúng ta thủ đắc được … nhưng cuộc thăm viếng của Chúa, và những ngạc nhiên mà Ngài mang đến là những điều chúng ta không muốn tiếp nhận”
Đức Thánh Cha Phanxicô nói thêm: “Giêrusalem sợ điều này: đó là sợ được cứu rỗi bởi những bất ngờ của Chúa. Người ta sợ Chúa, là vị hôn phu của mình, là người yêu dấu của mình. Và vì thế Chúa khóc. Khi Thiên Chúa viếng thăm dân Ngài, Ngài mang lại niềm vui, Ngài dẫn chúng ta đến sự hoán cải. Tất cả chúng ta đều sợ hạnh phúc là niềm vui mà Chúa mang đến, bởi vì chúng ta không thể kiểm soát nó. Chúng ta lo sợ sự hoán cải có nghĩa là để cho Chúa dẫn dắt chúng ta theo thánh ý Ngài chứ không phải theo ý muốn của chúng ta.
“Giêrusalem, hài lòng, hạnh phúc vì đền thờ hoạt động mạnh. Các tư tế thực hiện những lễ toàn thiêu, người hành hương tấp nập, các thầy thông luật đã sắp xếp tất cả mọi thứ, đâu vào đó … Và tất cả những điều răn đã là quá rõ ràng! Tất cả những điều này đã đóng cửa con tim Giêrusalem”. Thập tự giá, là “giá của từ chối” – cho chúng ta thấy tình yêu của Chúa Giêsu và những gì khiến Chúa “thường khóc ngày hôm nay cho Giáo Hội Ngài”.
“Tôi tự hỏi: Hôm nay, chúng ta là những người Kitô hữu hiểu biết về đức tin, về Giáo Lý, là những người đi lễ mỗi ngày Chúa Nhật, phải chăng những Kitô hữu chúng ta, những mục tử của chúng ta đã quá hài lòng với chính mình, với sự sắp xếp tất cả mọi thứ đâu vào đó và chúng ta không cần một chuyến viếng thăm mới của Chúa? Trong khi Chúa tiếp tục gõ cửa mỗi người chúng ta, các mục tử trong Giáo Hội của Ngài. Cánh cửa con tim chúng ta, Giáo Hội chúng ta, các mục tử của chúng ta không chịu mở ra. Và Chúa khóc, thậm chí cả ngày hôm nay “.
Để kết luận, Đức Thánh Cha mời gọi mọi người kiểm điểm lương tâm của mình, “chúng ta hãy suy nghĩ về bản thân, như thể ngay lúc này đây chúng ta đang đứng trước mặt Thiên Chúa”.
Dieser Beitrag wurde unter
Bai Viet veröffentlicht. Setze ein Lesezeichen auf den
Permalink.