Tháng 11 hằng năm, Giáo Hội dành riêng để cầu nguyện cho ‘ các tín hữu đã qua đời:’ Ngay từ buổi đầu của Kitô giáo, Hội Thánh lữ hành đã hết lòng kính nhớ, dâng lời cầu cho những người đã qua đời, vì cầu nguyện để họ được giải thoát khỏi tội lỗi là một ý nghĩ lành thánh ( 2 Mcb 12, 45 ). Chúng ta hãy dâng thánh lễ và các việc lành để cầu cho các tín hữu đã qua đời “.
Quả là hạnh phúc và đầy tin tưởng đối với những tín hữu còn sống và đã qua đời bởi vì mầu nhiệm các thánh thông công. Người sống và người chết xem ra xa cách, nhưng trong lòng tin lại rất gần gũi nhau. Thánh Công Đồng Vaticanô II, trong Hiến Chế về Mầu Nhiệm Giáo Hội đã viết như sau:” Giáo Hội lữ hành hết lòng kính nhớ, dâng lời cầu cho những người đã chết, vì cầu nguyện cho họ được giải thoát khỏi tội lỗi là một việc lành thánh…”. Và rồi, nói về sự bầu cử của các đẳng linh hồn, Công Đồng viết như sau:” Khi được về quê trời và hiện diện trước nhan Chúa, nhờ Người, với Người và trong Người, các thánh lại không ngừng cầu bầu cho chúng ta bên Chúa Cha…”.
Như thế, có một sự gắn bó mật thiết giữa kẻ sống và người chết, có một sự linh thánh đan kết giữa thế giới con người với thế giới vô hình. Cầu nguyện cho những người đã khuất cũng có nghĩa là chúng ta nghĩ đến chính cái chết của mỗi người chúng ta. Con người còn sống đang đứng giữa vực thẳm sâu vời vợi của sự chết, tưởng chừng giữa người chết và kẻ sống không bao giờ có thể gần gũi nhau được. Nhưng trong lòng tin chết thay đổi chứ không mất đi, một cách vô cùng huyền nhiệm, thánh thiêng, người chết đang hiện diện với chúng ta bằng một sợi giây vô hình nhưng mật thiết thâm sâu.Do đó, sự chết đối với chúng ta là những Kitô hữu không còn là một ngõ cụt, không còn là một chấm hết, nhưng trong tình yêu của Đức Kitô “Không có tình yêu nào cao vời bằng tình yêu của người hiến mạng sống mình vì người mình yêu“ ( Ga 15, 13 ) đã nối kết người sống và người chết bằng một mối giây yêu thương bất diệt.Thánh Phaolô trong thư gửi tín hữu Thessalonica và trong thư thứ nhất gửi tín hữu Corintô đã viết: ”Như Chúa Giêsu đã chết và sống lại, thì những ai đã an giấc trong Người, cũng sẽ được Thiên Chúa đưa về cùng với Người. Và, như mọi người vì liên đới với Ađam mà phải chết, thì mọi người nhờ liên đới với Đức Kitô, cũng sẽ được Thiên Chúa cho sống“.
Chúa Giêsu đã phán: ”Chính Tôi là sự sống lại. Ai tin vào Tôi, thì dù đã chết cũng sẽ được sống. Ai sống và tin vào Tôi, sẽ không phải chết bao giờ“ ( Ga 11, 25-26 ). Đức Kitô là tình yêu. Nên, yêu thương chính là sinh lại và được sống trong sự sống mới của Chúa.
Tháng 11, Hội Thánh thúc giục chúng ta nhớ tới những người quá cố. Đây cũng là dịp để chúng ta đền ơn báo hiếu tổ tiên, ông bà, cha mẹ, những người thân thương trong gia đình. Đây cũng là dịp tốt để chúng ta tưởng nhớ đến những người đã làm ơn cho chúng ta bằng cách này hay cách khác. Và như thế, Giáo Hội mời gọi chúng ta tích cực, siêng năng tham dự thánh lễ, lần chuỗi Mân Côi, đọc kinh cầu nguyện, làm những việc lành phước đức để cầu nguyện cho các linh hồn. Tháng 11, Giáo Hội cũng nhắc nhở mỗi người chúng ta nhớ đến bến bờ, nhớ đến đích đến bởi vì cuộc sống trần thế chỉ là tạm bợ mà thôi.
Thiên Chúa là đích, là bến bờ. Chúng ta hãy nhắm đích mà tiến bước. “Thiên Chúa, Đấng đã làm cho Chúa Giêsu sống lại từ cõi chết, cũng sẽ dùng Thánh Thần của Người, đang ngự trong anh em, để làm cho thân xác phải chết của anh em được sự sống mới“ ( Rm 8, 11 ) hoặc “Chúng ta nóng lòng mong đợi Đấng Cứu Độ, là Đức Giêsu Kitô, Chúa chúng ta. Người sẽ biến đổi thân xác yếu hèn của chúng ta, nên giống thân xác vinh hiển của Người“ (Pl 3, 20-21).
Xin Chúa nâng đỡ, tăng thêm đức tin còn yếu kém của chúng con để chúng con luôn một niềm hy vọng rằng lời cầu nguyện, những việc lành của chúng con làm và thánh lễ chúng con dâng cầu cho các linh hồn, sẽ được Chúa thương giải thoát. Amen.
Lm Giuse Nguyễn Hưng Lợi DCCT