Một ngày Sabát khác, Đức Giêsu cũng vào hội đường và giảng dạy…
Vào một ngày Sabát: đó là một ngày Sabát khác. Điều đó nói lên, Đức Giêsu thường có thói quen, sự trung thành đều đặn này là: mỗi thứ Bảy, Người đều đến dự buổi họp mặt cầu nguyện chung.
Lạy Chúa, xin giúp con luôn giữ những “trung thành” cần thiết… những giờ giấc chương trình mà con đã quyết định… Có nhiều kinh nghiệm của con người (trong đó cầu nguyện cũng là một kinh nghiệm) chỉ có thể đạt được một giá trị rõ ràng, với điều kiện chúng phải được lặp đi lặp lại để ghi dấu trong đời sống, như từng giọt, từng giọt không ngừng đổi mới.
Ở đó, một người bị bại tay phải. Các kinh sư và những người Pharisêu rình xem Đức Giêsu có chữa người ấy trong ngày Sabát không, để tìm được cớ tố cáo Người. Nhưng Người biết họ đang suy nghĩ như thế.
Nhiều lần, các Thánh sử nhấn mạnh đến việc Đức Giêsu là một “người thấu rõ lòng dạ con người” (Ga 1,48. 2,24. 4,17. 6,61). Nơi Người, đó là một hồng ân Thiên Chúa. Nhưng vì luật nhập thể, việc đó được diễn tả dưới một hình thức sự tinh tế tâm lý đặc biệt, cũng như đôi khi chúng ta gặp thấy nơi những người có một khả năng kỳ diệu: Đọc được trong tâm hồn kẻ khác… đoán ra một số thực tại bí ẩn qua những dấu chỉ hầu như không nhận rõ. Xét về phương diện nhân loại, điều đó phát sinh từ một “sự chú ý đến người khác”, từ một khả năng biết “đặt mình vào địa vị kẻ khác”.
Người bảo người bại tay: “Anh trỗi dậy ra đứng giữa đây!”.
Ở đây, người bệnh không mở lời xin phép lạ. Chính Đức Giêsu khởi sự trước, rõ ràng vì Người quan tâm chú ý đến người đáng thương này.
Lạy Chúa, xin ban cho chúng con biết lo lắng cách thiện cảm và đầy tế nhị đối với những ai đang đau khổ. Xin giúp chúng con biết “đoán được” những lao nhọc khổ sở kín đáo của kẻ khác.