Trong bài Tin Mừng hôm nay, Chúa dạy chúng ta về của lễ đẹp lòng Chúa, “23Vậy, nếu khi anh sắp dâng lễ vật trước bàn thờ, mà sực nhớ có người anh em đang có chuyện bất bình với anh, 24thì hãy để của lễ lại đó trước bàn thờ, đi làm hoà với người anh em ấy đã, rồi trở lại dâng lễ vật của mình” (Mt 5, 23-24), của lễ ấy không phải lễ toàn thiêu hay lễ vật cao sang, mà là của lễ chính con người của ta với một tấm lòng khiêm nhu, yêu thương và đầy tha thứ.
Tha thứ là một hành động bỏ qua lỗi lầm của người khác.
Tha thứ là buông bỏ, không truy cứu trách nhiệm của hành vi phạm lỗi.
Tha thứ để lòng được bình yên và để được Chúa tha thứ những lỗi lầm của mình.
Tha thứ cho anh em để tỏ lòng biết ơn Chúa đã tha thứ cho ta.
Tha thứ để chúng ta chấp nhận và chịu đựng nhau hơn.
Tha thứ luôn luôn để sự oán giận không kịp nảy sinh.
Tha thứ cho người khác là buông bỏ sự oán thù, lỗi lầm của người khác mà không đòi hỏi bất cứ điều kiện nào bồi thường về tổn thương mà ta gánh chịu.
Tha thứ là một việc làm hết sức khó khăn, không phải ai cũng có thể thực hiện một cách trọn vẹn, không phải lúc nào cũng thực hiện được. Có khi ta tha thứ cho người anh em của ta, nhưng ta không bao giờ quên cái lỗi đó. Có khi ta tha thứ cho người anh em của ta, nhưng ta lại tìm cách tránh xa họ. Ta không thể tha thứ cho anh em, vậy mỗi khi ta dâng của lễ trên bàn thờ làm sao đẹp lòng Chúa!
Tha thứ đã là quá khó, mà hôm nay Chúa dạy chúng ta phải làm hoà trước khi dâng lễ vật.
Làm hoà là ta xây dựng lại mối tương quan tốt đẹp trước khi xảy ra lỗi lầm. Khi ta làm hòa và tha thứ một cách trọn vẹn, mối tương quan bạn hữu sẽ trở nên khắng khít, thân thiện, tâm giao hơn xưa.
Cu tèo và cu tí là hai đứa bạn sát vách. Một hôm, hai thằng đang chơi ngoài sân bỗng cu tí khóc tu tu chạy về nhà, mẹ hỏi sao lại khóc như thế? Cu tí nói con không chơi với tèo nữa, nó lấy đất của con.
Thì ra hai đưá đang chơi nặn đất. Mẹ tí bảo thôi ra kia lấy đất khác, nhưng tí không chịu vẫn khóc. Mẹ tí đi lấy đất cho tí chơi, nhưng chơi một mình nên tí buồn, lại lững thững đi ra ngoài sân chơi với tèo.
Tèo đang chơi một mình cũng chán, thấy tí đi ra, tèo cầm miếng đất chạy lại đưa cho tí, nhưng tí nói tớ có rồi. Thế là cả hai thằng ngồi xuống chơi.
Tèo bảo với tí: cho mình xin lỗi nhé.
Tí: ừ.
Thế rồi cả hai lại chơi đùa vui vẻ. tiếng cười vang như nắc nẻ.
Làm hoà với người anh em gây lỗi với ta, làm phiền lòng ta, chứ không phải chỉ đi làm hoà với người anh em mà mình gây lỗi với họ. “24Vậy, nếu khi anh sắp dâng lễ vật trước bàn thờ, mà sực nhớ có người anh em đang có chuyện bất bình với anh”. Đây là lỗi của người anh em trước chứ không phải ta, vậy mà Chúa dạy ta phải đi làm hoà trước rồi mới về dâng của lễ. Thật quá khó! Chúa muốn chúng ta phải có tâm tình hoà bình thì dâng của lễ mới đẹp lòng Chúa.
Chúa muốn ta làm hoà với anh em bằng cả lý trí, cả trái tim và cả lòng yêu mến, để ta và anh em được hưởng hoà bình. Hòa bình là hoa quả của tình yêu. Có yêu mới tha thứ, tha thứ mới có hòa bình.
Cầu nguyện:
Lạy Chúa, xin cho chúng con luôn biết sám hối lỗi lầm của mình và tha thứ mọi lỗi lầm cho anh em con, để chúng con luôn sống trong hoà bình xứng đáng là của lễ dâng lên Ngài.
Gã Đầu Bạc (Huynh đoàn Giáo dân Ða Minh)