Bài Tin Mừng hôm nay Chúa Giêsu dạy chúng ta biết đâu là niềm vui đích thực và phải sống thế nào để được Chúa mặc khải cho hiểu biết các màu nhiệm về Nước Trời.
Sau một ngày mục vụ rất thành công, các môn đệ đã vui mừng kể với Chúa Giêsu về các thành tích của mình. Nhờ danh Chúa, các ông đã chữa lành bệnh tật, đã xua trừ ma quỉ, đã đạp lên rắn rết, bọ cạp và mọi thế lực kẻ thù. Tất cả những điều đó làm cho các ông hết sức vui mừng, nhưng nhân đây Chúa đã chỉ cho các ông niềm vui đích thực không phải ở công to việc lớn các ông làm, nhưng “hãy mừng vì tên anh em được ghi trên trời”.
Chúa muốn hướng lòng trí các ông về trời cao. Trời cao mới là cùng cùng đích của các ông, để từ đó mọi lời nói, việc làm và thái độ sống của các ông phải qui hướng về đó chứ không phải nơi những thành công mau qua ở dưới đất này. Như chúng ta vẫn suy niệm về mầu nhiệm thứ hai năm sự Mừng : Thứ hai thì ngắm Đức Giêsu lên trời, ta hãy xin cho được ái mộ những sự trên trời. Khi hướng lòng về trời chúng ta sẽ biết cách sống thế nào cho phải lẽ khi còn ở dưới đất. Khi nhìn về trời cao chúng ta mới nhận ra giá trị đúng đắn của mọi thực tại trần gian này, và đi đến hành động thế nào cho phải đạo.
Chúng ta đang bị hút vào các giá trị mau qua của thế gian, mà quên mất giá trị vĩnh cửu của Nước Trời. Chính vì thế, chúng ta sống ích kỷ bon chen, tìm mọi cách để hưởng thụ, để tham quyền cố vị, để đánh đổi lương tâm lấy lương tháng.
Đâu là cung cách sống của người có sự khôn ngoan đích thực?
Đó là những người sống quảng đại, khiêm nhường và bé mọn; Là những người sống theo thánh ý của Thiên Chúa, phó thác vào tình yêu và lòng thương xót của Thiên Chúa; Những người coi tất cả các thực tại trần gian chỉ là phương tiện để đạt tới hạnh phúc Nước Trời. Hôm nay, Chúa Giêsu đã tạ ơn Chúa Cha vì Ngài đã ban cho các môn đệ của Ngài được những ơn này, ơn nhận ra quyền năng của Thiên Chúa nơi Đức Giêsu, ơn nhận ra giá trị đích thực nơi sứ vụ của họ là những người được sai đi.
Để có được ơn này, đòi buộc mỗi người cần có thái độ khiêm nhường, quảng đại như các môn đệ xưa. Các ông không tự cao, tự đại về những việc mình làm, nhưng một bề phó thác cho quyền năng và tình yêu của Thiên Chúa. Tất cả những gì các ông làm được đều nhờ Danh Thiên Chúa, và cả cuộc đời sống chết để Vinh Danh Ngài. Mọi vinh quang và danh dự đều qui về Thiên Chúa là Cha toàn năng. Nhờ đó, chúng ta thấy được khôn ngoan đích thực được ban cho chúng ta là sự khôn ngoan của Nước Trời chứ không phải khôn ngoan theo kiểu thế gian.
Lạy Mẹ Maria Mân Côi, xin Mẹ dạy chúng con biết sống khiêm nhường, đơn sơ và phó thác như Mẹ, để chúng con biết thưa Xin Vâng theo thánh ý của Thiên Chúa trong mọi hoàn cảnh của cuộc sống lữ hành này, thành công hay thất bại, khi vui cũng như lúc buồn, chúng con luôn hướng lòng trí về trời nơi ấy khát vọng về niềm vui và hạnh phúc đích thực của mỗi chúng con được tròn đầy và vĩnh cửu. Amen.
Nhóm suy niệm BC