hỡi những người kém lòng tin

1. “Chúa Giêsu xuống thuyền, các môn đệ đi theo Ngài và biển động dữ dội”: con đường Chúa dẫn các môn đệ đi không phải là con đường bằng phẳng, êm ả, nhưng nhiều khi đi vào tăm tối nhiều lúc đi vào bão táp phong ba. Nếu người môn đệ thực sự tin vào Ngài thì luôn phó thác trong an bình. Ngược lại, khi gặp tối tăm hay bão táp mà cuống cuồng sợ hãi thì đó là dấu người ấy còn kém lòng tin.

2. “Thế mà Ngài vẫn ngủ”: Chúa Giêsu vẫn xử sự như thế, xưa cũng như nay. Chính vì thế mà nhiều người đã phải lo sợ cuống cuồng: Sao Chúa vẫn ngủ? Sao Chúa không ra tay? Chúa vắng mặt rồi ư? Hay Chúa đã chết? hay Chúa đã bỏ con? Nhận thức phó thác là như thế: Vẫn an tâm giữa bão táp cho dù không thấy Chúa hành động gì cả. Ước chi tôi có tinh thần phó thác tới mức độ ấy.

3. Một người hành hương gặp bệnh dịch đang vào Thành Phố. Anh hỏi bệnh dịch: “Mi định làm gì đó?” Tôi sẽ giết 5000 người.

Người hành hương rùng mình và thay đổi dự định. Tuy nhiên, anh gặp một người từ trong Thành Phố bị nạn đó và được biết không phải là 5000 người mà là 50.000 người chết.

Liền sau đó anh lại gặp bệnh dịch đang tới Thành Phố khác. Ông buộc tội: Anh nói khoác. Anh nói chỉ giết 5000 thôi mà?”

Bệnh dịch giải thích một các vui vẻ: “tôi chỉ giết có 5000 người thôi. Số còn lại chết vì hoảng sợ.”

4. Sự quan phòng của Thiên Chúa đã cho phép cơn bão tố xảy ra trong cuộc sống con người để thức tỉnh con người trở về với Ngài. Điều quan trọng không phải là không có bão tố hoặc khó khăn thử thách, nhưng là có Chúa hiện diện dù lúc đó xem ra Ngài ngủ, không màng cho đến nguy hiểm đang xảy ra. Thật thế, gian nan thử thách Thiên Chúa cho xảy đến là để con người ý thức về sự yếu đuối, mỏng dòn của mình, đồng thời đặt niềm trông cậy vào Chúa.

Cơn bão đã xảy ra đã làm cho các Tông đồ không còn dựa vào phương tiện vật chất là chiếc thuyền đang nâng đỡ chở che các ông, cũng như không còn tự phụ vào tài năng vượt biển của mình, trái lại, các ông ý thức mình cần đến Chúa. “Lạy Thầy, xin cứu chúng con, chúng con chết mất.” Chính nhờ lời cầu nguyện trong lúc gian nan nguy hiểm, các Tông đồ được chứng kiến phép lạ và quyền năng của Chúa.

Tôi đã có thái độ nào khi gặp những cơn bão tố trong cuộc đời? Những cơn bão tố đó làm cho tôi gặp Chúa hay xa rời Ngài?

Ước gì chúng ta cũng có thái độ như các Tông đồ ngày xưa: “Lạy Thầy, xin cứu chúng con.” Xin Chúa mở mắt cho chúng ta nhìn thấy sự hiện diện của Chúa trong đời sống chúng ta. Xin cho chúng ta ý thức rằng chúng ta cần đến Chúa hơn cơm bánh hàng ngày, hơn không khí để thở. Chúa là sức mạnh, là khiên thuẫn chở che, xin Ngài giữ chúng ta luôn vững mạnh trong đức tin giữa những cơn thử thách.
Cầu nguyện:

Lạy Chúa Giêsu, giữa cuộc đời đầy sóng gió nghi nan. Cuộc đời chúng con như chiếc thuyền nan mong manh nhỏ bé, nổi trôi trên giòng đời. Chúa biết chúng con yếu đuối. Chúa biết chúng con khó có thể vượt thắng những cạm bẫy giăng đầy. Xin Chúa hãy nâng đỡ chúng con. Xin giúp chúng con biết nhận ra sự đồng hành của Chúa để chúng con biết bám víu và cậy dựa vào Chúa.

Nhưng Chúa ơi, sóng gió cuộc đời luôn làm cho chúng con sợ hãi. Gian truân triền miên khiến chúng con mệt mỏi. Giòng đời có quá nhiều cám dỗ khiến chúng con sa đi ngã lại trong lầm lỗi. Xin thương tha thứ cho chúng con. Xin nâng đỡ lòng tin còn quá yếu kém của chúng con. Xin ban cho chúng con niềm trông cậy vững vàng, để chúng con dám trao cả vận mạng đời mình vào bàn tay quan phòng của Chúa. Vì có Ngài ở bên, lòng chúng con chẳng nao núng bao giờ.

Lạy Chúa Giêsu mến yêu, Chúa luôn bênh đỡ những ai kêu cầu Chúa. Xin hãy nhìn đến phận người chúng con và giơ tay bênh đỡ. Chúng con xin tín thác cuộc đời trong sự quan phòng đầy yêu thương của Chúa. Amen.

Lm. Giuse Tạ Duy Tuyền

Dieser Beitrag wurde unter Bai Viet veröffentlicht. Setze ein Lesezeichen auf den Permalink.

Die Kommentarfunktion ist geschlossen.