13 Một hôm, Đức Giê-su lên núi và gọi những kẻ Người muốn. Các ông đến với Người.14Người lập Nhóm Mười Hai, để các ông ở với Người và để Người sai các ông đi rao giảng, 15 với quyền trừ quỷ. 16Người lập Nhóm Mười Hai và đặt tên cho ông Si-môn là Phê-rô,17 rồi có ông Gia-cô-bê con ông Dê-bê-đê, và ông Gio-an em ông Gia-cô-bê -Người đặt tên cho hai ông là Bô-a-nê-ghê, nghĩa là con của thiên lôi-, 18rồi đến các ông An-rê, Phi-líp-phê, Ba-tô-lô-mê-ô, Mát-thêu, Tô-ma, Gia-cô-bê con ông An-phê, Ta-đê-ô, Si-môn thuộc nhóm Quá Khích, 19và Giu-đa Ít-ca-ri-ốt là chính kẻ nộp Người
SUY NIỆM
Bất cứ ai trong chúng ta muốn khởi sự làm một công việc gì, thì cũng nhắm đến một mục đích, và ước mong nó sẽ đem lại kết quả tốt đẹp. Bài Tin Mừng hôm nay cũng cho thấy Chúa Giêsu đã muốn chọn 12 tông đồ để họ thi hành sứ vụ mà Chúa Cha đã trao cho Ngài. Thánh Gioan tông đồ nói: “như Chúa Cha đã sai Thầy, Thầy cũng sai anh em” (Ga 20, 21b). Nhưng trước khi sai họ đi, Chúa Giêsu đã làm gì?
Trước hết, Tin mừng nói “Ngài lên núi”. Theo thánh sử Marco, Chúa Giêsu thường giảng dạy và gặp gỡ dân chúng ở bờ hồ, còn khi lên núi, Ngài muốn tránh xa đám đông để cầu nguyện hoặc để làm một việc gì đó quan trọng hơn. Như vậy, việc tuyển chọn các môn đệ đối với Chúa Giêsu thật là quan trọng, nên Ngài đã lên núi cầu nguyện cùng Chúa Cha, để việc tuyển chọn của Ngài được thành sự theo thánh ý của Chúa Cha. Do đó, việc tuyển chọn môn đệ không phải là do sáng kiến của con người, nhưng là do chính Chúa Giêsu thiết lập.
Sáng kiến tuyệt vời của Chúa Giêsu nhắc nhớ chúng ta rằng: sáng kiến của Thiên Chúa không phải là do ai đó gợi ý, cũng không do người nào gởi gắm, hoặc chẳng vì công lênh tài cán của bất cứ người nào để được Ngài gọi. Nhưng Ngài gọi “những ai người muốn, để họ ở với Người, và để Người sai họ đi rao giảng”. Mục đích tuyển chọn các môn đệ của Chúa Giêsu ở đây thật là rõ ràng: một là để họ “sống với người”, tức là Ngài muốn họ tháp nhập cuộc sống của họ với mầu nhiệm cứu độ của Ngài; hai là cho họ tham dự vào sứ mệnh rao giảng Tin mừng, kèm theo các quyền năng sẽ được Ngài ban cho để sinh lợi ích cho người họ rao giảng.
Sau khi trình bày rõ mục đích của Chúa Giêsu trong việc tuyển chọn các tông đồ để chia sẻ cuộc sống và sứ mệnh của Ngài, thánh sử bắt đầu liệt kê tên của các tông đồ. Trước hết là bốn môn đệ đầu tiên là ông Phêrô, Giacôbê, Gioan và Anrê. Ba trong số các ông đã được Chúa Giêsu đổi tên mới. Theo quan niệm của người Sêmít, việc đổi tên mang một ý nghĩa sâu sa hơn, đó là đổi sang một cách sống mới, một ơn gọi mới, mà dẫn đầu là ông Simon mệnh danh là Phêrô, theo tiếng Hy lạp nghĩa là “đá”. Đây là một ám chỉ mà Chúa Giêsu muốn đặt nơi ông quyền tối thượng sẽ được ban sau này. Còn Giacôbê và Gioan được gọi là “con của sấm sét”, muốn nói lên tính tình đặc biệt mạnh bạo nơi hai anh em này hơn là chỉ ra một tên mới. Những biệt danh khác cũng được gán cho những người còn lại, chẳng hạn như Simon thuộc nhóm “quá khích” ám chỉ một người nhiệt tình bảo vệ lề luật mà thôi. Người cuối cùng trong danh sách là Giuđa Ít-ca-ri-ốt, nghĩa này không được nói rõ nhưng câu nói “chính là kẻ nộp Người” lại được dùng ở quá khứ chứ không ở thì tương lai. Điều này chứng tỏ các kitô hữu thời sơ khai ghi lại sau này.
Bài Tin Mừng này thánh sử Marco quan tâm, cũng là sự quan tâm của Hội Thánh sơ khai khẳng định Chúa Giêsu đã thiết lập Giáo Hội qua các tông đồ, để Giáo Hội tham dự vào chương trình cứu độ của Thiên Chúa thực hiện nơi Chúa Giêsu và để Giáo Hội tiếp tục sứ mạng của Ngài là ra đi loan báo Tin Mừng Nước Thiên Chúa cho mọi thời, mọi nơi.
Lạy Chúa Giêsu, Chúa đã thương quy tụ dân Chúa để lập nên một Hội Thánh. Xin cho chúng con là những người đang tụ họp trong Hội Thánh, biết yêu mến và bước đi theo Chúa, để nhờ Chúa hướng dẫn, chúng con đạt tới quê hương đích thực mà Chúa hứa ban. Amen.
M. Tố Quyên