LỜI CHÚA: Ga 6, 30-35
SUY NIỆM
Phụng vụ Giáo hội chọn đoạn Tin mừng của thánh Gioan nói về bánh trường sinh đặt trong mùa Phục Sinh nhằm nhấn mạnh sứ mạng của Chúa Giêsu là Đấng đã đến trong thế gian để đem lại sự sống đời đời cho loài người.
Sau phép lạ hóa bánh ra nhiều, uy tín và tiếng đồn về Chúa Giêsu ngày một vang xa.Một số người vì óc tò mò kéo nhau đến theo Chúa để tìm hiểu thực hư thế nào Một số người tỏ ra ngưỡng mộ quyền năng của Chúa. Thế nhưng còn một số vẫn chưa thỏa mãn, họ muốn đòi thêm một bằng chứng khác phi thường hơn nữa.Họ bắt đầu so sánh việc làm của Chúa với tổ tiên của họ, bánh của Chúa có gì khác với man-na của cha ông họ. Chúa Giêsu giải thích cho họ biết “không phải ông Mô-sê đã cho các ông ăn bánh bởi trời đâu, mà chính là Cha tôi cho các ông ăn bánh bởi trời, bánh đích thực, vì bánh Thiên Chúa ban là bánh từ trời xuống, bánh đem lại sự sống cho thế gian”. Chúa Giêsu còn khẳng định: “Chính tôi là bánh trường sinh. Ai đến với tôi, không hề phải đói; ai tin vào tôi, chẳng khát bao giờ!”
Chúa Giêsu không đến đáp ứng những đòi hỏi và tham vọng trần tục của đám đông dân chúng, Người không tự hào vì phép lạ nhưng Người đến để thi hành ý muốn của Thiên Chúa Cha là chuộc lại những gì đã hư mất và đưa nhân loại về nguồn sống đích thực.
Khi khẳng định “Chính tôi là bánh trường sinh”, Chúa Giêsu cũng khẳng định quyền năng và tình thương yêu của Thiên Chúa. Vì chỉ Thiên Chúa mới có được sáng kiến và quyền năng làm cho loài người được sống và sống bất diệt. Vì quá yêu thương thế gian nên Thiên Chúa đã sai Con Một đến để ai tin vào Người Con ấy thì không phải chết nhưng sẽ được sống đời đời. Như vậy điều kiện để sống đời đời không phải chỉ ăn thứ bánh vật chất nhưng phải có lòng tin.
Với diễn từ về bánh trường sinh, Chúa Giêsu đưa chúng ta tiến xa thêm một bước, ăn bánh không phải để tồn tại nhưng là để tiến sâu vào sự kết hợp trong tình yêu của Ba Ngôi Thiên Chúa. Đón nhận bánh trường sinh là đón nhận chính Chúa Giêsu, là nuốt lấy bí mật Thần Linh và chúng ta trở nên bất tử.
Loài người luôn bị ám ảnh bởi rất nhiều nỗi sợ: sợ già, sợ cô đơn, sợ bị lãng quên, và điều khủng khiếp nhất là sợ chết. Họ luôn mang trong tâm tư khát vọng được sống và sống trường thọ. Họ ra sức làm việc để có của nuôi thân, họ truy tìm những thứ thần dược uống để được trường sinh bất tử. Chúa Giêsu đã đến phá tan mọi nỗi lo lắng đang đè nặng trên loài người. Từ đây ai tin và lãnh nhận bánh trường sinh là lãnh nhận mình máu Chúa Giêsu là sẽ đến được sự sống đời đời.Chỉ nơi Chúa Giêsu mới có câu trả lời thỏa đáng cho mọi vấn đề đặc biệt về sự sống vĩnh cửu.Loài người dù có tài giỏi đến đâu, khoa học dù có tân tiến cách mấy thì loài người vẫn phải đối diện với chết đầy bí ẩn và khủng khiếp.Chỉ nơi Chúa Giêsu mới hóa giải được điều bí ẩn này và dẫn đưa loài người đến được bến bờ sự sống viên mãn.
Tin nhận Chúa Giêsu là để cho Người đi vào trong cuộc sống của chúng ta, là chấp nhận tất cả những thách đố của Tin Mừng, là đón nhận thánh giá như món quà của tình yêu, là đón nhận được ánh sáng rạng ngời của sự sống mới trong bóng đêm của cảnh chết chóc. Tin nhận Chúa Giêsu là chấp nhận sự “điên rồ” của thập giá trong cái khôn ngoan của Thiên Chúa.
Trong đời sống thiêng liêng, niềm tin là điều cần thiết để chúng ta nhận ra sự hiện diện Thiên Chúa, nhận ra tình yêu thương Ngài đã dành cho chúng ta. Giáo lý Công giáo dạy chúng ta rằng đức tin trước tiên là ơn ban đến từ Thiên Chúa. Vì như Chúa Giêsu khẳng định rằng: “Không ai có thể đến với Tôi, nếu Cha Tôi không lôi kéo người ấy” (Ga 6, 44).
Đức tin là một ân sủng, là một ơn huệ mà Chúa ban cho ta, theo bản tính tự nhiên ta không thể đòi hỏi, có chăng là chỉ cầu mong và hy vọng được ban cho ơn ấy. Đức tin là ánh sáng chiếu soi cho ta thấy Thiên Chúa và các điều kín ẩn của Người. Đức tin từ trời cao ban xuống, là trí tuệ và tình yêu của Thiên Chúa ban để soi sáng trí khôn con người.
Chúng ta không thể nào biết Thiên Chúa ở nơi thâm sâu của Người. Không phải vì Thiên Chúa thuộc một thế giới xa lạ mà vì lý trí con người hạn hẹp. Lý trí có thể cho ta biết rằng Thiên Chúa hiện hữu.Nhưng muốn biết Người là ai thì phải có một giác quan thứ 6.Giác quan này chính là đức tin.Đức tin mở tâm hồn con người ra một chiều kích mới mẻ và lạ lùng, làm cho con người vượt qua những giới hạn của bản tính tự nhiên, thêm vào khả năng khám phá ra một bản tính ngoại nhiên, thế giới của chính Thiên Chúa. Đó là lúc con người tới được thế giới vô hạn.
Thiên Chúa không bao giờ từ chối tỏ mình ra cho những ai thành tâm thiện ý, nhất là những người được Chúa yêu thương và tuyển chọn.Trước khi ăn năn trở lại, cha Foucauld vẫn luôn nguyện rằng: “Lạy Chúa, nếu Ngài hiện hữu, xin cho con được biết Ngài”. Điều thiết yếu là giữ cho tâm hồn luôn cởi mở sẵn sàng vì Thiên Chúa vốn luôn tôn trọng tự do của chúng ta.
Hơn thế nữa niềm tin chính là con mắt tâm hồn giúp người ta bước đi vững vàng trong đêm tối, vượt qua mọi thử thách gian nan để đạt đến cuộc sống hạnh phúc. Mặt khác tin chính là nhận ra ân huệ của Thiên Chúa trải dài trong cuộc sống chúng ta từ thuở ấu thơ cho đến khi trưởng thành, từ khi mới chào đời cho đến lúc được về với cội nguồn là chính Thiên Chúa.
Mỗi người chúng ta luôn được mời gọi đến thưởng nếm bánh trường sinh để được sống trong vòng tay yêu thương của Thiên Chúa. Lạy Chúa, xin trao về Chúa trọn vẹn con người, trái tim, mọi ước muốn và bước đường tương lai của chúng con. Xin dẫn chúng con tới đồng cỏ xanh tươi, cho con được no thỏa bên dòng suối mát vì Chúa chính là niềm hạnh phúc đích thực. Amen.
Nt. Maria Anh Thư, O.P