Chúa nổi giận


„Đức Kitô vào đền thờ, Ngài xua đuổi kẻ buôn bán, và những kẻ mua. Ngài lật nhào bàn ghế của kẻ đổi bạc, và của kẻ bán bồ câu. Ngài nói với họ: Nhà Cha ta là nhà cầu nguyện, còn các ngươi làm thành hang trộm cướp“ (Mt 21, 12-13)

Một chị bạn theo đạo thờ cúng ông bà hỏi tôi: „Sao Chúa Giêsu dữ quá vậy? Ông ta vào đền thờ xua đuổi người buôn bán mà còn lật nhào bàn ghế của người ta, rồi còn lấy dây thừng chập ba lại mà đánh đuổi họ. Eo ơi! Một ông Chúa chị tôn thờ mà dữ như vậy ư?

Con yêu Thầy, con nhận thấy việc làm của Thấy thật chính đáng. Thầy thể hiện cùng một lúc Thiên Tính của Thầy là con Thiên Chúa thì không thể để nhà Cha mình thành nơi ô uế. „Nhà Cha ta là nhà cầu nguyện, còn các ngươi làm thành hang trộm cướp“. Thầy thể hiện nhân tính của Thấy là la mắng, xua đuổi những kẻ mua, người bán, Thầy lật nhào bàn ghế của kẻ đổi bạc,và của người bán bồ câu. Thầy nổi giận là đúng, là chính đáng.

„Huyết khí chi nộ bất khả hữu, nghĩa lý chi nộ bất khả vô“ Có nghĩa là: „Cái giận vì nóng nảy không nên có, cái giận vì nghĩa lý thì không nên không“.

Thầy ơi, con chỉ biết nói với chị ta câu vừa rồi để giải thích về sự hiền lành của Thầy. Hiền lành chứ không phải nhu nhược, không phải là không biết la mắng. Thầy ơi, nói được câu này với chị ta, con thấy chị gục găc cái đầu. Con cám ơn Thầy. Giêsu ơi, con yêu Thầy!.

Elisabeth Nguyễn

Dieser Beitrag wurde unter Bai Viet veröffentlicht. Setze ein Lesezeichen auf den Permalink.

Die Kommentarfunktion ist geschlossen.